Người lính cầm cờ đã chết nhưng linh hồn lá cờ sống mãi - Dân Làm Báo

Người lính cầm cờ đã chết nhưng linh hồn lá cờ sống mãi

Lê Hải Lăng (Danlambao) - Miền Nam thất thủ thua cuộc chiến là chuyện không ai chối cãi. Tuy nhiên phe gây chiến xâm lăng tuyên truyền chụp mũ "tay sai" "bán nước" cần để cho người dân hai phía so sánh khi đã sống dưới hai thể chế dân chủ tự do và độc tài toàn trị cộng sản. Nền Đệ nhất và Đệ nhị cộng hòa trong tình trạng dân chủ phôi thai cho dù không được hoàn hảo vì phải trực tiếp chịu ảnh hưởng chiến tranh, nhưng cũng xứng đáng để các nước láng giềng thời buổi đó tôn trọng và thèm khát được sánh lưng với Sài Gòn biểu tượng Hòn ngọc viễn đông. Dưới chính thể Việt Nam Cộng Hòa người dân được cầm lá phiếu đi bầu. Trái lại đảng CSVN theo chính sách đảng cử dân bầu thông qua sự lựa chọn từ tổ chức cánh tay nối dài cho đảng là MTTQ.

VNCH có luật người cày có ruộng, luật lệ tôn trọng quyền tư hữu đất đai. Đảng CSVN cướp đất ruộng của dân từ Tiền giang, Đồng Nai tới Văn Giang, Dương Nội...

VNCH bảo vệ biển cả cho ngư dân thông thương đánh cá trong hải phận của mình. Đảng CSVN làm ngơ cho Trung Cộng đánh đập bắn giết tịch thu ngư cụ của người làm biển. Người lính VNCH đã bảo vệ Hoàng Sa đến hơi thở cuối. Đảng CSVN nhận lệnh không được chống trả để làm bia cho quân xâm lăng TC chiếm Gạc Ma.

VNCH có bản Hiến pháp mọi người dân được tự do đi lại, tự do sinh hoạt, tự do tôn giáo, tín ngưởng, tự do hội họp lập hội, lập đảng, tự do báo chí. Nhân quyền được tôn trọng theo hiến định. Đảng CSVN dùng hộ khẩu để trói chân dân, không được tự do phát biểu ý kiến trái ý đảng, đình chùa nhà thờ công an tuyên giáo xâm nhập lũng đoạn phá hoại niềm tin thiêng liêng.

Đảng CSVN dùng Điều 4 HP để độc tài độc đảng cai trị, dùng báo chí là công cụ tuyên truyền cho đường lối đảng, không cho báo tư nhân hoạt động dưới bất kỳ hình thức nào. VNCH có tam quyền phân lập dân chủ pháp trị, mọi người dân chịu trách nhiệm trước pháp luật công bằng.

Đảng CSVN dùng nhà tù và công an trị. Nhà tù VNCH nhốt người phạm pháp. Nhà tù đảng CSVN giam người yêu nước chống quân xâm lăng Trung Cộng.

Người lính VNCH cầm súng bảo vệ nền tự do dân chủ, giữ gìn tài sản đem lại hạnh phúc cho toàn dân. Đảng CSVN đem chủ nghĩa ngoại lai độc tài độc ác tròng lên đầu dân, mang tài sản nhân dân cũng như tài nguyên quốc gia làm của riêng chia nhau tham nhũng, mạnh ai nấy đục khoét như chuột rúc hủ gạo.

VNCH có nền giáo dục nhân bản khai phóng, gìn giữ văn hóa tinh hoa dân tộc, phát huy sáng tạo, chấp nhận in ấn và quảng bá tài năng văn chương văn học, nâng cao dân trí và không phân biệt tác giả là người miền bắc hay nam, sống miền CS hay quốc gia. Tôn trọng chỗ đứng trong văn học sử của Xuân Diệu, Huy Cận, Nguyễn Bính... qua các quyển sách nằm trên giá của các nhà bán sách. VNCH lấy đạo đức châm ngôn "Tiên học lễ hậu học văn" không có đem căm thù súng đạn bắn giết vào sách giáo khoa. Đảng CSVN dùng chính sách dạy dỗ nhồi sọ chủ thuyết ngoại lai, mang dao búa căm hờn lùng vào thơ văn sách vở học đường để đầu độc tư tưởng tuổi trẻ cho mục đích đảng trị lâu dài.

VNCH lấy cái thiện cải hóa cái ác trong đường lối dạy dỗ. Đảng CSVN lấy cái phát minh làm chất nổ gói trong bánh, vỗ ngực tự hào rồi quảng bá sâu rộng cho người khác học cách giết tập thể đám đông.

VNCH lên án phản kháng làm chết oan dân lành bằng cách gài mìn xe đò, bắn đạn pháo vào trường học. Đảng CSVN tuyên dương công trạng những người tham dự đặt chất nổ trong nhà hàng, cài bom trong sân vận động.

VNCH cho trường học công hay tự chọn đồng phục cho học trò để có nề nếp quy cũ và biểu trưng sắc thái như nữ sinh Đồng Khánh, Huế có chiếc áo dài trắng tinh như sương buổi sáng. Đảng CSVN đảng hóa học đường qua các đội khăn quàng đỏ, đoàn thanh niên CS áo xanh. 

Dân tộc là vạn đại đảng phái chính trị nhất thời. Tương lai và sự tồn vong dân tộc nằm trên đôi tay bước chân, nhịp tim và khối óc tuổi trẻ. Cho họ được tự do chọn lựa giữa cái Thiện và cái Ác. Cho họ được trọn quyền chấp nhận hay bác bỏ giữa Dân chủ và Độc tài. Chính nghĩa và không chính nghĩa đã rõ ràng tỏ tường. Tay sai hay bán nước đã diễn ra cảnh tượng trước công luận. 

Mọi người dân tự chọn chỗ đứng dưới lá cờ để hành xử quyền làm người của mình mà Hiến chương LHQ đã chỉ ra. 

Gần 42 năm trôi qua. Những người Việt tỵ nạn tha hương ít nhiều đã được thở không khí tự do dưới bóng cờ VNCH. Bây giờ họ trọn quyền ngồi yên hưởng thụ bên thành quả mà con cháu họ mang lại trên đất khách quê người. Nhưng họ không dừng lại tại đó, vì mang máu mũ dân tộc Việt họ nhìn về quê hương đau đớn cho bà con mình rên xiết quằn quại đau thương dưới bàn tay đảng CSVN cai trị hà khắc hơn cả thực dân. Hơn ai hết lương tâm họ đã thúc đẩy yểm trợ tinh thần và vật chất sát cánh cùng người dân oan mất đất, chung tay cùng ngư dân mất biển, cùng nhau đòi nhân quyền tự do bị đảng cướp đi. 

Họ là những người Việt lưu vong sống rời rạc khắp thế giới. Họ đến với nhau dưới lá cờ tượng trưng cho linh hồn dân chủ tự do. Hơn ai hết họ biết chỉ có những người làm tay sai cò mồi CS mới thách thức họ sao không về nước mà chống. Thật ra họ chẳng sợ và cũng chẳng còn gì để mất trong tay CS nữa. Mục đích của họ là đứng dưới lá cờ vàng mang đặc trưng linh hồn của chính nghĩa để cảm hóa CS bạo tàn. Cuối cùng là giúp tay phá vỡ cái hệ thống đảng độc tài 71 năm vẫn ngồi lì để bán nước như con đĩ già cuối đời. 

Người lính cầm cờ để bảo vệ nền dân chủ tự do đã chết. Nhưng linh hồn lá cờ phấp phới bay mãi trong lòng người yêu tự do. Những nhà dấn thân tranh đấu và những cá nhân hội đoàn yểm trợ tinh thần nhận diện nhau tìm mẫu số chung để đương đầu với hệ thống đảng trị, không gì hơn là nghe lời khuyên của Winston Churchill: "You will never reach your destination if you stop and throw stones at every dog that barks"(Anh sẽ chẳng bao giờ đi tới đích nếu anh dừng lại và ném đá tất cả các con chó sủa). 




Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo